Tin tức & Sự kiện

Bài văn tả mẹ - Tổng hợp những bài văn tả mẹ tham khảo hay nhất


Mẹ là người phụ nữ tuyệt vời nhất trong cuộc đời mỗi người. Mẹ là người đã sinh ra, nuôi dưỡng và dạy dỗ chúng ta nên người. Tình yêu thương của mẹ là vô bờ bến, là nguồn động lực giúp chúng ta vững bước trên con đường đời. Vậy làm sao để viết một bài văn tả mẹ thật hay, thật xúc động, để người đọc cảm nhận được tình yêu thương của bạn dành cho mẹ?

 

Lựa chọn cách mở bài thu hút:

 

Mở bài trực tiếp: Giới thiệu về mẹ một cách ngắn gọn, xúc tích, nêu bật vai trò, vị trí của mẹ trong lòng bạn. Ví dụ: "Mẹ là người phụ nữ tuyệt vời nhất trong cuộc đời tôi. Mẹ luôn dành cho tôi tình yêu thương bao la, là nguồn động lực giúp tôi vững bước trên con đường đời."

Mở bài gián tiếp: Kể về một kỷ niệm, một câu chuyện, một sự việc liên quan đến mẹ, khiến bạn nhớ về mẹ và khơi gợi tình cảm của bạn đọc. Ví dụ: "Tôi vẫn nhớ như in cái cảm giác ấm áp khi được mẹ ôm ấp, vỗ về mỗi khi tôi buồn. Đó là tình yêu thương ấm áp nhất mà tôi từng được nhận."

Mở bài bằng câu thơ, ca dao: Sử dụng những câu thơ, ca dao về mẹ để khơi gợi cảm xúc, tạo sự gần gũi, ấm áp. Ví dụ: "Con dù lớn vẫn là con của mẹ. Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con" (Ca dao).

 

Phát triển nội dung bài văn:

 

Tả ngoại hình của mẹ: Mô tả những nét đặc trưng về ngoại hình của mẹ, tập trung vào những chi tiết thể hiện sự hiền dịu, tần tảo, vất vả của mẹ. Ví dụ: "Mẹ có dáng người nhỏ nhắn, nước da ngăm đen vì nắng gió. Mái tóc mẹ đã điểm bạc vì thời gian, nhưng đôi mắt vẫn ánh lên sự hiền từ, ấm áp."
Tả tính cách, hoạt động của mẹ: Nêu bật những nét tính cách nổi bật của mẹ như: hiền dịu, đảm đang, nhẫn nại, yêu thương con cái,... Kể về những công việc, hoạt động thường ngày của mẹ để thể hiện sự tần tảo, hy sinh của mẹ. Ví dụ: "Mẹ là người phụ nữ đảm đang, tháo vát. Mẹ luôn dậy sớm lo bữa sáng cho gia đình, chiều về lại tất bật với công việc đồng áng."
Kể những kỷ niệm với mẹ: Chia sẻ những kỷ niệm đẹp, những câu chuyện cảm động về mẹ, để người đọc cảm nhận được tình cảm sâu sắc của bạn dành cho mẹ. Ví dụ: "Tôi nhớ những buổi chiều hè nóng nực, mẹ thường ngồi bên hiên nhà, tay quạt mát cho tôi ngủ. Hay những đêm đông giá rét, mẹ thức khuya dậy sớm, lo từng bữa ăn, giấc ngủ cho tôi. Tình yêu thương của mẹ thật bao la, ấm áp!"

 

Kết bài ấn tượng:

 

Khẳng định lại tình cảm của bạn dành cho mẹ: Nêu bật sự biết ơn, kính trọng và yêu thương của bạn đối với mẹ. Ví dụ: "Em yêu mẹ hơn tất cả mọi thứ trên đời này, mẹ chính là người tuyệt vời nhất trong cuộc đời em."
Hứa hẹn về hành động của bạn: Thể hiện quyết tâm của bạn trong việc học tập, rèn luyện để trở thành người con ngoan, người công dân tốt, đền đáp công ơn sinh thành của mẹ. Ví dụ: "Em sẽ cố gắng học thật giỏi, ngoan ngoãn, vâng lời để mẹ luôn vui lòng."

Một số lưu ý:


Sử dụng ngôn ngữ giàu cảm xúc, hình ảnh so sánh, ẩn dụ để bài văn thêm sinh động, hấp dẫn.
Lựa chọn những chi tiết đặc trưng, tiêu biểu để làm nổi bật hình ảnh người mẹ.
Viết từ trái tim, bộc lộ những cảm xúc thật nhất của bạn về mẹ.

 

Dàn bài gợi ý:

 

I. Mở bài:


Giới thiệu về mẹ một cách ấn tượng:
Ví dụ: "Mẹ là người phụ nữ tuyệt vời nhất trong cuộc đời em."
Hoặc: "Mẹ em, một người phụ nữ giản dị, tần tảo, luôn dành trọn tình yêu thương cho gia đình."
Có thể kết hợp câu ca dao, tục ngữ về mẹ để tăng thêm sức gợi: "Mẹ là ngọn gió đưa êm, mẹ là dòng suối mơ huyền bao la."


II. Thân bài:

- Tả ngoại hình:

Nêu độ tuổi của mẹ (năm nay mẹ đã ngoài 40/ hơn 30 tuổi…)
Miêu tả những nét đặc trưng, ấn tượng về ngoại hình của mẹ:
Vóc dáng: cao ráo, thon gọn, cân đối, mảnh mai, nhỏ nhắn,...
Khuôn mặt: tròn trịa, phúc hậu, thanh tú, hiền từ,...
Mái tóc: đen mượt, dài, xoăn nhẹ, búi cao,...
Đôi mắt: đen láy, long lanh, dịu dàng, ánh lên sự ấm áp,...
Nụ cười: rạng rỡ, tươi tắn, hiền hậu, ấm áp,...
Bàn tay: gầy guộc, xương xương, có những vết chai sần, ấm áp,...
Trang phục: đơn giản, gọn gàng, phù hợp với công việc, thể hiện cá tính của mẹ,...
Sử dụng biện pháp tu từ: so sánh, nhân hóa, ẩn dụ để miêu tả ngoại hình mẹ thêm sinh động. Ví dụ: "Mái tóc mẹ đen mượt như suối, lúc nào cũng thơm mùi bồ kết".

- Tả tính cách, hoạt động:

Miêu tả tính cách của mẹ: hiền lành, dịu dàng, chu đáo, cẩn thận, vui vẻ, hoạt bát, năng động, kiên trì, nhẫn nại,...
Kể về công việc của mẹ, những hoạt động thường ngày của mẹ:
Ví dụ: mẹ là giáo viên, mẹ luôn tận tâm với nghề, mẹ nấu ăn rất ngon, mẹ chăm sóc gia đình chu đáo,...
Nêu cảm nhận của bạn về công việc, hoạt động của mẹ. Ví dụ: "Em luôn cảm thấy tự hào về mẹ, mẹ luôn cố gắng hết mình vì gia đình."

- Kể những kỉ niệm đẹp về mẹ:

Những lần mẹ chăm sóc, dạy dỗ bạn, những lần mẹ động viên bạn, những lần mẹ giúp đỡ bạn khi bạn gặp khó khăn,...
Nêu cảm xúc của bạn trong từng kỉ niệm: vui vẻ, hạnh phúc, ấm áp, tự hào,...

 

III. Kết bài:

 

Khẳng định tình cảm của bạn dành cho mẹ:
Ví dụ: "Em yêu mẹ rất nhiều, mẹ là người tuyệt vời nhất trong cuộc đời em."
Nêu ước muốn của bạn:
Ví dụ: "Em sẽ cố gắng học tập thật tốt, trở thành người con ngoan, người công dân hữu ích để mẹ luôn tự hào về em."

 

Bài văn tả mẹ tham khảo:

 

Bài 1:

 

"Này con yêu ơi, con biết không? Mẹ yêu con, yêu con rất nhiều..."

Tiếng nhạc dịu dàng của bài hát "Nhật ký của mẹ" bất chợt vang lên từ chiếc radio cũ kỹ của ba, len lỏi vào từng ngóc ngách căn nhà nhỏ, khẽ chạm vào lòng tôi một nỗi xúc động khó tả. Lời bài hát sao mà giống lời mẹ tôi vẫn thủ thỉ mỗi đêm, ru tôi vào giấc ngủ. Tình yêu của mẹ dành cho tôi cũng như ca từ ấy, dịu dàng và bao la.


Mẹ tôi năm nay đã bốn mươi tuổi, độ tuổi mà người ta hay nói là “tứ tuần”. Thời gian có lẽ đã lấy đi của mẹ tôi vẻ thanh xuân, để lại trên vầng trán những nếp nhăn nho nhỏ, hằn in dấu vết của những lo toan muôn bề trong cuộc sống. Thế nhưng, trong mắt tôi, mẹ vẫn đẹp như những ngày tôi còn bé. Vẫn là dáng người nhỏ nhắn, nhanh nhẹn, mái tóc đen nhánh, mượt mà như dòng suối đổ ngang vai mỗi khi mẹ cúi xuống chăm chút cho mảnh vườn nhỏ.


Nụ cười của mẹ vẫn rạng rỡ như nắng ban mai, xua tan đi mọi mệt nhọc trong tôi sau mỗi giờ tan học. Tôi yêu nhất là đôi mắt mẹ. Đôi mắt đen láy và sâu thẳm như mặt hồ thu, ẩn chứa trong đó biết bao điều khó nói. Ánh mắt ấy hiền dịu, ấm áp khi nhìn tôi, nhưng cũng thật nghiêm khắc mỗi khi tôi mắc lỗi.


Mẹ của tôi giản dị lắm. Những ngày lễ, tết, mẹ thường mặc áo dài. Tà áo dài trắng tinh khôi khiến mẹ trở nên dịu dàng và thướt tha như những cánh hoa sen rơi trên mặt hồ lặng gió. Còn thường ngày, mẹ chỉ mặc chiếc áo sơ mi cũ và quần vải tối màu, giản dị mà gọn gàng. Đó là khi mẹ đứng trên bục giảng, truyền đạt con chữ cho lũ học trò nhỏ, và cũng là khi mẹ quay quẩn bên mâm cơm gia đình, chăm chút từng miếng ăn cho ba bố con tôi. Đôi bàn tay của mẹ không đẹp, chai sần và thô ráp. Bao nhiêu vất vả, nhọc nhằn của cuộc sống hằn in trên đó. Ấy vậy mà mỗi lần được mẹ ôm vào lòng, được bàn tay thô ráp ấy vuốt ve, tôi lại thấy ấm áp lạ thường.


Mẹ nghiêm khắc dạy dỗ chúng tôi từ nhỏ, dạy cách sống sao cho đúng, cho tốt, dạy cho chúng tôi biết yêu thương và biết trân trọng những điều bình dị nhất trong cuộc sống. Những món đồ chơi mẹ mua cho, tôi đều cất giữ cẩn thận, nâng niu như báu vật. Ngày ấy, tôi chỉ nghĩ đơn giản là phải giữ gìn đồ chơi cho bền, cho đẹp. Lớn lên rồi, tôi mới thấm thía hết sự hy sinh thầm lặng và tình yêu thương bao la, vô bờ bến mà mẹ đã dành cho gia đình, cho chúng tôi.


Có lẽ "Nhật ký của mẹ" chỉ là một trong muôn ngàn bài hát ca ngợi về mẹ. Nhưng tôi tin chắc rằng, chẳng một ca từ nào có thể kể hết được lòng mẹ bao la rộng lớn. Tôi chỉ biết rằng, mình phải cố gắng rất nhiều, phải học tập thật tốt để không phụ công lao sinh thành dưỡng dục của cha mẹ, để mẹ luôn tự hào về tôi, và để mẹ luôn có được nụ cười hạnh phúc trên môi.

 

Bài 2:

 

"Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào...", giai điệu ấy ngân nga trong tâm trí, khơi dậy trong tôi dòng cảm xúc về mẹ, người phụ nữ tuyệt vời nhất đời mình. Dù cuộc sống có bộn bề, lo toan, hình ảnh mẹ vẫn luôn hiện hữu trong tim tôi với tất cả yêu thương và lòng biết ơn sâu sắc.


Thời gian có thể nhuộm bạc mái tóc mẹ, khắc ghi lên gương mặt mẹ những nếp nhăn, nhưng với tôi, mẹ vẫn đẹp nhất trần đời. Mái tóc ấy, ngày bé tôi vẫn thường ví von như dòng suối mát, óng ả tuôn dài trên đôi vai gầy mà mẹ đã oằn mình gánh vác cả gia đình. Khuôn mặt mẹ trái xoan phúc hậu, giờ đây đã điểm xuyết vài nếp nhăn, dấu ấn của những nhọc nhằn, lo toan thường nhật. Nhưng đôi mắt mẹ, đôi mắt bồ câu đen láy, hiền từ và ấm áp vẫn luôn là ánh sáng soi rọi cuộc đời tôi. Ánh mắt ấy chan chứa yêu thương vô bờ bến, dịu dàng khi tôi vui, nghiêm nghị mỗi khi tôi mắc lỗi. Trên sống mũi cao, thẳng tắp là cặp lông mày thanh tú, điểm tô thêm nét dịu dàng trên gương mặt mẹ. Và rồi nụ cười hiền hậu luôn nở trên đôi môi hồng hào kia, nụ cười xua tan mọi mệt mỏi, tiếp thêm cho tôi sức mạnh vượt qua khó khăn.


Nhưng có lẽ, tôi yêu nhất vẫn là đôi bàn tay mẹ. Đôi bàn tay gầy guộc, thô ráp vì nắng gió, vì những tháng ngày lao động vất vả sớm hôm. Trên đôi tay ấy, những vết chai sạn, những nếp nhăn hằn sâu như minh chứng cho đức hy sinh vô bờ bến của mẹ. Chính đôi bàn tay ấy đã nâng niu, chăm sóc tôi từ thuở lọt lòng. Là đôi bàn tay ấm áp sưởi ấm tôi trong đêm đông giá rét, là ngọn gió mát xua tan cơn nóng bức ngày hè oi ả. Bài hát "Bàn tay mẹ" vang lên, giai điệu thân thuộc ấy như chạm vào tận sâu thẳm trái tim tôi, khơi gợi biết bao kỷ niệm về vòng tay yêu thương của mẹ.


Mẹ tôi là một giáo viên tiểu học. Ngoài công việc dạy học trên lớp, tối nào mẹ cũng cặm cụi bên trang giáo án, soạn bài đến khuya. Nhìn dáng mẹ gầy gầy, mái tóc điểm bạc bên ánh đèn mờ, lòng tôi thắt lại. Thương mẹ vô cùng! Những lúc ấy, tôi chỉ muốn chạy đến ôm mẹ thật chặt, muốn nói với mẹ rằng: "Mẹ ơi! Mẹ nghỉ ngơi đi! Mẹ vất vả vì chúng con nhiều rồi!". Bố đi làm xa, một mình mẹ tần tảo sớm hôm chăm lo cho tôi và em. Mẹ là trụ cột, là điểm tựa vững chắc cho cả gia đình. Vậy mà nhiều lúc, tôi đã làm mẹ buồn, mẹ khóc vì những hành động bồng bột, thiếu suy nghĩ của mình. Nhưng mẹ chưa bao giờ trách mắng, vẫn luôn bao dung, độ lượng và dành cho tôi tình yêu thương vô điều kiện.
Mẹ không đẹp lộng lẫy như những minh tinh màn bạc, nhưng với tôi, mẹ đẹp nhất, thiên thần trong lòng tôi. Con cảm ơn mẹ, người mang đến cho con cuộc sống này, người che chở, dạy dỗ con nên người. Con hứa sẽ học tập thật tốt, trở thành người có ích cho xã hội để mẹ luôn tự hào về con.

 

Bài 3: 

 

Bà tôi từng dạy: "Phải thương mẹ con ạ, vì mẹ là người hy sinh cho con nhiều nhất". Lúc ấy còn bé, tôi nào đã hiểu hết được ý nghĩa sâu xa trong lời bà. Lớn lên, tự mình trải nghiệm, tôi mới thấm thía tình yêu thương vô bờ bến của mẹ, mới nhận ra mẹ chính là người tôi yêu thương nhất trên đời.


Có biết bao bài hát, bài thơ ca ngợi mẹ, ca ngợi tình mẫu tử thiêng liêng. Nhưng có lẽ, ngàn lời ca, vạn lời thơ cũng chẳng thể nào diễn tả hết được tấm lòng và sự hy sinh cao cả mà mẹ dành cho tôi. Ngày trước, mẹ tôi là cô giáo trẻ trung, xinh đẹp. Dáng người mẹ nhỏ nhắn, thanh mảnh với mái tóc dài đen nhánh như những nàng tiên bước ra từ truyện cổ tích. Nhìn lại tấm ảnh cưới của bố mẹ, tôi vẫn ngẩn ngơ trước vẻ đẹp rạng ngời của mẹ ngày ấy. Nụ cười mẹ hiền dịu, e ấp khoe chiếc cằm chẻ duyên dáng cùng đôi đồng điếu mà bố tôi vẫn thường tự hào " Nhờ đôi đồng điếu này mà bố đã "cảm nắng" mẹ con ngay từ cái nhìn đầu tiên đấy!".


Thế rồi, nàng tiên ấy, vì tôi mà chấp nhận lùi về sau, gác lại ước mơ, hoài bão để vun vén cho tổ ấm gia đình. Từ ngày sinh tôi, mẹ nghỉ hẳn công việc dạy học mà mẹ rất yêu thích để ở nhà chăm sóc con cái. Tôi từ nhỏ đã hay ốm đau, bố lại thường xuyên phải đi công tác xa nhà. Mọi việc lớn nhỏ trong nhà đều dồn hết lên đôi vai gầy của mẹ. Thời gian cứ thế trôi đi, chẳng chừa một ai, mẹ tôi ngày nào giờ đã điểm vài sợi tóc bạc. Những nếp nhăn hằn in trên vầng trán, đôi mắt quầng thâm vì những đêm dài thức trắng lo lắng cho con cái. Làn da trắng trẻo ngày xưa giờ nhường chỗ cho những vết nám, tàn nhang. Mẹ chẳng còn thời gian để chăm chút cho bản thân, tất cả tâm trí, sức lực mẹ đều dành hết cho gia đình nhỏ bé của mình. Nhưng giữa những lo toan bộn bề của cuộc sống, nụ cười lạc quan, yêu đời vẫn luôn nở rộ trên môi mẹ. Mẹ luôn dạy tôi phải biết vượt qua khó khăn, nghịch cảnh bằng chính sự mạnh mẽ, kiên cường của bản thân.


Là một người phụ nữ gia đình, công việc chính của mẹ là nội trợ, chăm sóc gia đình. Có người cho rằng đó là công việc nhàm chán, không tên, không tuổi. Nhưng tôi lại rất tự hào về mẹ. Bởi hơn ai hết, tôi hiểu rằng, để trở thành một người nội trợ tốt, một người giữ lửa cho gia đình cần một tình yêu thương lớn lao biết nhường nào. Nếu không có sự chăm sóc tận tụy của mẹ, ông bà tôi đã không thể vượt qua những lần ốm đau, bệnh tật. Ba tôi cũng sẽ không thể yên tâm công tác xa nhà. Và hai chị em tôi cũng chẳng thể nào khôn lớn, trưởng thành. Mẹ tôi ít nói, không thích những lời hoa mĩ, nịnh nọt mà luôn thể hiện tình yêu thương bằng hành động thiết thực. Mẹ sống chân thành, luôn giúp đỡ mọi người xung quanh mà không cầu lợi khen ngợi hay trả ơn. Tôi nhớ như in hình ảnh người phụ nữ gần nhà tôi, hoàn cảnh khó khăn, phải gửi con chưa đầy 1 tuổi cho hàng xóm để đi làm thuê kiếm sống. Thương hoàn cảnh ấy, mẹ tôi đã tự nguyện giúp đỡ, chăm sóc đứa bé mà không lấy bất cứ một đồng công nào.


Với tôi, mẹ là món quà vô giá mà cuộc sống này ban tặng. Ngàn lời yêu thương cũng không thể nào diễn tả hết được tấm lòng và sự biết ơn của tôi dành cho mẹ. Tôi chỉ mong sao mình có thể lớn thật nhanh, học thật giỏi để trở thành người có ích, để mẹ luôn tự hào về tôi, để nụ cười hạnh phúc luôn rạng rỡ trên môi mẹ.

 

Bài 4: 

 

Tôi yêu mẹ nhất trên đời! Với tôi, mẹ là người phụ nữ tuyệt vời nhất, hình ảnh đẹp nhất trong trái tim. Giống như lời bài hát "Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào. Tình mẹ tha thiết như dòng suối hiền ngọt ngào", mẹ tôi cũng dịu dàng, ấm áp và bao la như thế.


Năm nay, mẹ tôi bốn mươi hai tuổi. So với các cô, các dì, mẹ trẻ trung lắm. Mẹ đẹp như nàng tiên trong truyện cổ tích với mái tóc đen dài óng ả, thường được mẹ bội gọn gàng sau gáy. Đôi bàn tay mẹ tuy không đẹp, chai sần vì năm tháng, vì những vất vả lo toan, nhưng lại là đôi bàn tay nâng niu, chăm sóc tôi từ bé đến lớn. Mẹ tôi có khuôn mặt trái xoan thanh tú, mỗi khi mẹ cười, hàm răng trắng đều tăm tắp lại càng khiến nụ cười ấy thêm rạng rỡ. Mẹ thường gội đầu bằng bồ kết, hương thơm dịu nhẹ thoang thoảng khiến tôi luôn muốn được ôm mẹ thật chặt.


Mẹ tôi không chỉ đẹp người mà còn đẹp nết. Mẹ dịu dàng, đảm đang, luôn quán xuyến mọi việc trong nhà một cách chu toàn. Tối nào mẹ cũng tranh thủ dạy tôi học bài, dọn dẹp nhà cửa rồi mới đi ngủ. Vậy mà có khi trời trở rét, nửa đêm tôi vẫn thấy mẹ dậy đắp lại chăn cho tôi. Mỗi khi tôi ốm, mẹ lo lắng, chạy đôn chạy đáo lo thuốc thang, cơm nước cho tôi. Có lần tôi bị ốm nặng, mẹ phải xin nghỉ dạy để ở nhà chăm sóc tôi vì bố bận công tác xa. Mẹ thật vất vả! Một mình mẹ chăm lo cho tôi từng miếng ăn, giấc ngủ. Rồi khi tôi khỏe hơn, mẹ lại đi dạy, trưa tranh thủ về lo cơm nước cho tôi. Nhìn đôi bàn tay gầy gầy của mẹ gượng nhẹ đút cho tôi từng thìa cháo, ánh mắt mẹ lo lắng, thương xót, tôi thấy thương mẹ vô cùng. Nhưng mẹ vẫn nhẹ nhàng, vẫn cố tỏ ra vui vẻ, kể chuyện cho tôi nghe để tôi nhanh khỏi bệnh.


Những lúc ấy, tôi thấy mẹ như thiên thần đang che chở cho tôi. Không chỉ lo lắng cho tôi khi bệnh, mẹ còn là người thầy dạy dỗ tôi nên người. Mẹ dạy tôi biết đúng sai, biết yêu thương, chia sẻ và giúp đỡ mọi người. Hình ảnh mẹ cặm cụi bên trang giáo án mỗi tối khuya đã in sâu vào tâm trí tôi. Có lần, nhìn mẹ thả dài người trên ghế, vẻ mặt mệt mỏi, tôi thấy thương mẹ vô hạn. Tôi chạy đến ôm mẹ, nước mắt rưng rưng. Lúc ấy, tôi muốn nói với mẹ rằng: "Mẹ ơi! Mẹ vất vả vì con quá! Con yêu mẹ nhiều lắm!".


Mẹ luôn hy sinh tất cả vì con cái, tình yêu thương mẹ dành cho tôi rộng lớn như biển trời. Lời bài thơ "Ai rằng công mẹ bằng non. Thực ra công mẹ lại còn lớn hơn" khiến tôi càng thêm thấm thía điều đó. Được mẹ yêu thương, chăm sóc là niềm hạnh phúc lớn nhất của tôi. Tôi sẽ cố gắng học tập thật tốt, trở thành con ngoan, trò giỏi để không phụ lòng mẹ.

 

Bài 5: 

 

Người mà tôi dành trọn vẹn tình yêu thương, sự kính trọng và tự hào nhất chính là mẹ. Mẹ tôi là giáo viên dạy tin học tại trường cấp 2 trong làng. Năm nay, mẹ đã ba mươi tám tuổi và có hơn mười lăm năm gắn bó với nghề giáo. Dù vậy, mẹ vẫn giữ được nét trẻ trung, rạng rỡ. Mẹ có dáng người đầy đặn, nước da trắng hồng và khuôn mặt tròn phúc hậu. Mẹ đặc biệt yêu thích mái tóc đen dài, mượt mà. Khi đi dạy, mẹ thường tết tóc gọn gàng sau gáy, thêm tà áo dài thướt tha, nhìn mẹ chẳng khác nào nữ sinh.


Nét đẹp nhất trên gương mặt mẹ chính là nụ cười. Mỗi khi mẹ cười, đôi mắt to tròn ánh lên vẻ ấm áp, hóm hỉnh. Vài vết chân chim nhỏ nơi đuôi mắt hiện ra cũng không làm lu mờ đi nét rạng rỡ của mẹ. Đôi môi mẹ cong lên, để lộ hàm răng trắng đều như hạt bắp, cùng hai lúm đồng tiền duyên dáng khiến nụ cười ấy càng thêm phần rạng rỡ. Nụ cười của mẹ như tiếp thêm năng lượng tích cực cho mọi người xung quanh. Cũng như nụ cười, mẹ tôi là người vui vẻ, hòa đồng và rất thân thiện. Từ đồng nghiệp, học sinh đến phụ huynh, ai cũng yêu mến và quý trọng mẹ. Nghĩ đến mẹ, lòng tôi lại trào dâng niềm tự hào khó tả.


Không chỉ giỏi giang trong công việc, mẹ còn là người phụ nữ đảm đang, tháo vát. Vì bố là bộ đội, thường xuyên công tác xa nhà, nên một mình mẹ quán xuyến mọi việc lớn nhỏ. Từ dọn dẹp nhà cửa, cơm nước đến chăm sóc con cái, ông bà, mẹ đều chu toàn, đâu ra đấy. Nhìn mẹ thoăn thoắt làm việc, không biết mệt mỏi, tôi thầm nghĩ, mẹ tôi chẳng khác nào nàng Tấm bước ra từ truyện cổ tích, vừa xinh đẹp lại đảm đang, tháo vát.


Càng nghĩ, tôi càng thêm yêu và biết ơn mẹ. Tôi sẽ cố gắng học tập thật tốt, rèn luyện bản thân để mẹ luôn vui và tự hào về tôi.